Mới tới Đức hơn 1 năm nhưng mình cũng gặp kha khá loại rắc rối từ nhỏ đến lớn nhưng những điều này không hề làm mình vơi bớt tình yêu với nước Đức. Lần đầu thực sự sống xa vòng tay bố mẹ, tự lập ở một đất nước xa xôi khiến mình trưởng thành và bình tĩnh hơn khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Đến hiện tại, mình rất hài lòng với lựa chọn đi du học Đức của mình.
Chào mọi người, lại là mình Xuân Duy đây. Cách đây hơn một năm, mình có viết bài chia sẻ về hành trình đến với nước Đức của mình. Mình đã từng nói mình “làm điều người khác không làm để đạt được những thứ người khác không có”. Nhưng hiện tại mình nhận ra rằng những thứ “người khác không có” mà mình nói còn cách mình rất xa và mình cũng cần phải làm rất nhiều điều mà “người khác không làm” nữa thì mới có thể đạt được nó. Thời gian này mình không phải đi học nên muốn chia sẻ với mọi người những trải nghiệm của mình trong hơn 1 năm ở Đức, hy vọng có thể giúp mọi người có thêm một vài thông tin bổ ích.
Hiện tại mình đã hoàn thành xong chương trình dự bị và đang chờ nhập học Đại học. Quá trình mình học và thi tiếng Đức B1 ở Việt Nam là thời điểm năm đầu tiên của đại dịch Covid, mình đã gặp nhiều khó khăn trong việc học hành, thi cử và bởi vậy nên khi nhận được Visa, trong đầu mình chỉ toàn niềm vui cũng như sự mong đợi một cuộc sống mới mà không nghĩ nhiều về những khó khăn mình có thể gặp phải khi một mình ở một đất nước xa lạ.
Mấy ngày đầu sang Đức mình ở thành phố Frankfurt, thời điểm mình qua nước Đức đang dãn cách xã hội và chuẩn bị phong tỏa do dịch Covid. Điều này cũng không làm giảm sự háo hức của mình với nước Đức, với lần đầu thấy tuyết, với cơ hội trải nghiệm những phương tiện công cộng hiện đại… Nhưng rất nhanh sau đó, mình đã bị “vả mặt”. Khi mới tới Đức vì chưa biết mình sẽ học dự bị ở đâu nên mình ở nhờ nhà người quen, sau đó vài ngày do lệnh dãn cách nên mình không thể ở nhờ được nữa và cũng vì quá đột ngột nên thời điểm đó mình không có cách nào thuê chỗ ở mới, các khách sạn, nhà nghỉ hầu hết cũng đã đóng cửa do ảnh hưởng của dịch bệnh.
Mới qua Đức mấy ngày mà gặp phải tình trạng này nên mình cuống quýt lên và không biết phải xử lý thế nào, nhưng cũng không dám nói với gia đình. Sau đó, mình được S20 hỗ trợ nhờ các anh chị học sinh cũ giúp, nhưng vì dịch bệnh nên mình cũng không thể ở quá lâu tại một chỗ.
Cứ khoảng 7-10 ngày, mình phải mang theo toàn bộ hành lý di chuyển đến chỗ ở mới 1 lần. Lúc đó mình cũng chưa hề tiêm Vaccine và không dám nói cho bố mẹ ở nhà biết vì sợ mẹ lo lắng. Chưa kể mặc dù không có nơi ở ổn định nhưng mình vẫn phải ôn tập để chuẩn bị cho kỳ thi đầu vào tại các trường dự bị sắp tới.
Có những lần nửa đêm còn phải ngồi ở ga tàu chờ chuyển về chỗ mới khiến mình có cảm giác như thể đây chắc sẽ là thời điểm khó khăn nhất trong cuộc đời mình. Sau 3 lần chuyển nhà thì cuối cùng mình cũng thuê lại được căn phòng của 1 anh khóa trên đang về nước tránh dịch. Trong thời gian này, mình cũng thi đỗ vào trường dự bị Karlsruhe và cảm thấy mọi việc dần trở nên tốt hơn.
Học kỳ đầu mình học online, mình chuyển về 1 thành phố gần trường dự bị của mình và được giới thiệu làm thêm ở công ty Mercedes Benz. Là sinh viên học kỹ thuật và có niềm yêu thích lớn với Ô tô nên dù chỉ được làm những công việc phụ lặt vặt ở công ty mình cũng luôn cảm thấy rất vui vẻ.
Học online, thi online nên thầy cô cũng tạo điều kiện và nhiệt tình giúp đỡ cho tụi mình rất nhiều và mình đã thuận lợi thông qua học kỳ 1. Học kỳ 2 thì mình được tới trường học rồi, bạn bè trong lớp của mình đến từ nhiều nơi trên thế giới, mọi người cũng rất thân thiện, hòa đồng. Tới lúc gần thi cuối kỳ 2 thì mình lại mắc Covid và không thể thi cùng mọi người. Sau khi khỏi bệnh mình sẽ phải thi lại 1 mình. Lúc đấy mình cũng khá là hoang mang, bởi thi cùng nhau thì mặc dù cũng không thể trao đổi bài nhưng dù sao cũng có đồng đội. Mình gọi điện than với người này với người kia, mọi người cũng động viên mình rất nhiều, mà mình than thì than thế thôi chứ vẫn ngày ngày lo ôn bài để chuẩn bị thi. Mình tự an ủi mình trong cái rủi có cái may, tự nhiên có thêm 1 tuần để ôn tập và đúng là may mắn thật, trong lớp mình có vài bạn thi không đủ điều kiện và phải học lại 1 kỳ, còn mình thì đã thi qua rồi và hiện tại đang chờ để xin vào trường Đại học.
Trong quá trình học 1 năm này, không phải lúc nào mình cũng gặp may mắn. Các bạn nước ngoài trong lớp mình được gia hạn thẻ cư trú hơn 1 năm rất nhanh nhưng mình ở thành phố nhỏ, người làm hồ sơ của mình không hiểu rõ về trường dự bị và không chịu cấp thẻ cư trú cho mình 1 năm, thay vào đó mình nhận được giấy Fiktionsbescheinigung và cứ 3 tháng mình lại phải đi gia hạn giấy tờ 1 lần, rất là mất thời gian và phiền phức. Mình có nhờ nhà trường, nhờ thầy cô giải thích giúp nhưng người ta vẫn không đồng ý. Khá là bực mình đấy nhưng 3 tháng thì 3 tháng, mất công một chút thôi chứ cũng không phải là vấn đề gì quá to tát.
Mới tới Đức hơn 1 năm nhưng mình cũng gặp kha khá loại rắc rối từ nhỏ đến lớn nhưng những điều này không hề làm mình vơi bớt tình yêu với nước Đức. Lần đầu thực sự sống xa vòng tay bố mẹ, tự lập ở một đất nước xa xôi khiến mình trưởng thành và bình tĩnh hơn khi đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống. Đến hiện tại, mình rất hài lòng với lựa chọn đi du học Đức của mình.
Hy vọng những chia sẻ từ câu chuyện và trải nghiệm thực tế của mình có thể giúp các bạn hình dung cụ thể hơn về những khó khăn có thể gặp phải trong giai đoạn đầu của cuộc sống du học sinh (Chương trình mình theo học là chương trình dự bị đại học Đức). Từ đó, các bạn có thể chuẩn bị cho mình một tâm thế phù hợp, sẵn sàng đón nhận và giải quyết những khó khăn có thể phát sinh trong quá trình du học và cũng sẽ cảm thấy hài lòng với lựa chọn đi học Đức giống như mình.
S20 gửi lời cảm ơn đến:
TRẦN XUÂN DUY
Du học sinh tại CHLB Đức
Chương trình đang theo học: đã hoàn thành chương trình dự bị đại học tại Karlsruhe
Cảm ơn Duy đã chia sẻ câu chuyện của em và đồng ý để S20 đăng tải bài viết.